Nét đẹp làm nghề của nàng cave Takako Izumi.

Takako Izumi bước vào thế giới giải trí về đêm của Tokyo khi cô còn rất trẻ, đôi mắt vẫn ánh lên vẻ ngây thơ của một cô gái vừa rời khỏi ngôi làng nhỏ bé dưới chân núi Phú Sĩ. Ban đầu, đó chỉ là những công việc bán thời gian ở quán bar, nơi cô học cách pha chế rượu và mỉm cười với những vị khách nam. Nhưng cuộc sống ở thành phố lớn đắt đỏ, và Takako sớm nhận ra vẻ ngoài của mình là một tài sản có giá trị. Cô xinh đẹp, với mái tóc đen nhánh mượt mà, làn da trắng như sứ và nụ cười luôn thường trực, đầy cuốn hút.

Dần dần, những lời mời gọi kín đáo hơn xuất hiện. Không phải là một quyết định dễ dàng, nhưng áp lực tài chính và mong muốn thoát khỏi cảnh nghèo khó đã đẩy Takako vào con đường mại dâm. Cô bắt đầu với những cuộc hẹn hò “có trả phí” qua các kênh ngầm, rồi nhanh chóng xây dựng được danh tiếng. Takako Izumi trở thành cái tên được săn đón bởi những doanh nhân, những người đàn ông quyền lực ở khu Shinjuku.

Với thâm niên trong nghề, Takako hiểu rõ cách vận hành của thế giới này. Cô không còn ngây thơ, nhưng cũng không hoàn toàn chai sạn. Cô học cách đọc vị khách hàng, biết khi nào cần nói những lời ngọt ngào, khi nào cần im lặng lắng nghe. Cô không chỉ bán thân xác mà còn bán đi sự đồng cảm, sự thấu hiểu, và đôi khi là một chút ảo mộng về tình yêu. Cô biết cách biến mình thành người phụ nữ mà mỗi người đàn ông thầm mong muốn, dù chỉ trong vài giờ ngắn ngủi.

Takako sống trong một căn hộ nhỏ nhưng gọn gàng, tự thưởng cho mình những món đồ hiệu đắt tiền mà cô từng chỉ dám mơ ước. Cô chăm sóc bản thân rất kỹ lưỡng, từ làn da, mái tóc cho đến vóc dáng, bởi đó là công cụ kiếm sống của cô. Tuy nhiên, đôi khi, vào những đêm khuya vắng, khi ánh đèn neon ngoài cửa sổ nhấp nháy cô độc, Takako lại chìm vào suy nghĩ. Cô không hối hận về những lựa chọn của mình, vì chúng đã mang lại cho cô sự độc lập và một cuộc sống tốt hơn. Nhưng ẩn sâu trong đôi mắt từng rạng rỡ, vẫn có chút gì đó trống trải, một sự thừa nhận lặng lẽ về cái giá phải trả cho “sự nghiệp” của mình.