Đê mê với cuộc địt xúc cảm của cặp đôi người Thụy Điển.
Ở một ngôi làng nhỏ ven hồ Vänern, Thụy Điển, có đôi tình nhân tên là Erik và Linnea. Họ gặp nhau lần đầu tiên vào một buổi chiều thu, khi lá vàng trải đầy con đường mòn dẫn vào rừng thông. Linnea – một họa sĩ trẻ với tâm hồn bay bổng, đang vẽ lại khung cảnh hoàng hôn thì Erik – một người thợ mộc chân chất, đi ngang qua và dừng lại ngắm nhìn cô. Ánh mắt họ chạm nhau, nhẹ nhàng như một bản nhạc mùa đông, và từ đó, tình yêu bắt đầu nảy nở.
Tình yêu của họ không ồn ào, không phô trương, mà lặng lẽ như tuyết rơi đầu mùa, tinh khôi và bền bỉ. Mỗi sáng mùa đông, Erik đều dậy sớm nhóm lò sưởi cho Linnea để cô có thể vẽ trong căn phòng ấm áp. Còn Linnea, mỗi lần Erik trở về sau một ngày làm việc, đều có sẵn một bức tranh mới dành riêng cho anh – một phần của tâm hồn cô được gửi gắm qua màu sắc.
Dù có những lúc khó khăn, như khi Linnea phải rời xa làng quê để triển lãm tranh ở Stockholm trong ba tháng, họ vẫn viết thư cho nhau mỗi ngày. Những dòng chữ tay đậm tình cảm, chứa đựng nhớ nhung và lời hứa sẽ luôn trở về bên nhau.
Nhiều năm trôi qua, mái tóc họ điểm bạc, nhưng mỗi buổi chiều, Erik vẫn nắm tay Linnea đi dạo quanh hồ, kể cho nhau nghe những giấc mơ ngày cũ. Người làng thường nói: “Tình yêu của họ giống như ánh sáng phương Bắc – hiếm hoi, rực rỡ và vĩnh cửu.”
Và trong ngôi nhà gỗ nhỏ bên hồ, tình yêu ấy vẫn âm ỉ cháy, nhẹ nhàng nhưng bất diệt.