Clip kiều nữ Giang Nam xinh đẹp phệt nhau với đại gia.

Tại Thượng Hải hoa lệ, nơi ánh đèn không bao giờ tắt, có một đại thiếu gia tên Lục Viễn Thâm – người thừa kế duy nhất của tập đoàn Lục thị, nổi tiếng với vẻ ngoài điển trai, gia thế khủng và lối sống xa hoa. Nhưng sau vẻ lạnh lùng đó là một tâm hồn cô độc, lạc lõng giữa những bữa tiệc hào nhoáng và cuộc sống đầy giả tạo.

Một đêm mùa xuân, tại hội quán sang trọng bậc nhất thành phố, anh gặp cô – Tiểu Lăng, một cô gái gọi cao cấp người Giang Nam, chỉ mới đôi mươi. Cô xinh đẹp một cách thuần khiết, ánh mắt như sương mù buổi sớm, giọng nói nhẹ như gió xuân. Cô không như những người phụ nữ khác quanh anh – không tâng bốc, không cố làm vừa lòng, chỉ lặng lẽ ngồi bên rót trà và kể những câu chuyện giản dị về quê hương bên dòng Trường Giang.

Viễn Thâm say cô như kẻ lữ hành khát nước gặp được suối mát. Anh tìm đến cô mỗi đêm, không phải để thỏa mãn thể xác, mà để được nghe tiếng cười dịu dàng ấy, được nắm tay cô qua những con phố yên tĩnh lúc rạng sáng. Anh sẵn sàng vứt bỏ mọi quy tắc, mọi kỳ vọng gia tộc, chỉ để giữ cô lại bên mình.

Nhưng Tiểu Lăng biết rõ vị trí của mình. Cô dịu dàng từ chối lời cầu hôn của anh, chỉ nói: “Một cánh hoa Giang Nam không thể đậu mãi nơi cung điện vàng son.” Rồi cô rời đi, không lời từ biệt.

Nhiều năm sau, người ta vẫn thấy Lục Viễn Thâm đứng lặng bên bờ sông Hoàng Phố mỗi khi xuân về, mắt hướng về phương Nam, nơi ấy có một người con gái từng làm tim anh thổn thức cả đời.